Đợi
gì mưa lén hôn môi
Sợi
mưa tháng sáu đưa người đi xa
Sân
trường cuối một mùa hoa
Ve
sôi phượng bỗng vỡ òa trên vai.
Đợi
gì mưa lạnh mềm tay
Nghe
lay phay nhớ một ngày không nhau
Tình
đầu chuốc những hư hao
Nên
hàng hiên quán gió nhàu gọi em.
Đợi
gì mưa quá chông chênh
Nên
người đánh mất tuổi tên tình cờ
Sớm
mai biết có ai chờ
Tiễn
mùa hạ cũ bụi mờ dấu chân.
Đợi
gì mưa rớt tháng năm
Thương
câu hạnh ngộ đời trầm luân nhau
Khoảng trời mây trắng bay cao
Mang đi tuổi ngọc trôi vào hư không.
Đợi
gì mưa ướt đường trơn
Em
xa bỏ lại nỗi buồn sớm trưa
Nhớ
người áo lụa ngày xưa
Tình
tôi thắp nắng trong cầu vồng mưa.
CHIỀU MƯA QUA SÔNG ĐỒNG NAI
Rồi
mưa cũng đuổi kịp tôi từng bước
Qua
Long Thành một màn trắng mênh mông
Sau
lớp kính hàng cây nghiêng ngã gió
Đèn
vừa lên nghe sóng vỗ mặt sông.
Mưa
cứ trôi cho lòng người dâu bể
Hoàng
hôn rơi trên sóng nước u hoài
Có
ánh mắt ngàn năm mờ sương khói
Đêm
buồn tênh lặng lẽ một mình ai.
Sông
cứ chảy cuốn trôi tình ra biển
Thuở
nào nguôi người tình nhỏ Biên Hòa
Giọt
mưa lạnh mềm linh hồn tượng đá
Cuộc
tình buồn còn lại khúc thương ca.
Nghe
tiếng sóng tưởng lòng mình dậy sóng
Người
qua sông nỗi nhớ chợt rưng buồn
Con
chim lạnh giấu mình quên tiếng hót
Tình
đục trong sâu thẳm một đời sông.
CÔ BẠN NHỎ TRONG KHU VƯỜN CỔ TÍCH
Cô
bạn nhỏ trong khu vườn cổ tích
Vừa
gặp cô tôi đã ngẩn ngơ tình
Cô
khù khờ sao tôi yêu muốn chết
Chẳng
lẽ vì tà áo trắng nguyên trinh?
Tôi
muốn giữ tình cô trong tổ kén
Để
bốn mùa không hóa bướm bay đi.
Tôi
muốn giữ hương thời gian trên tóc
Cho
trăm năm còn giữ mãi tình si.
Cô
có muốn ta chơi trò nhẫn cỏ
Dựng
nhà chòi treo đèn sáng suốt đêm
Quà
mừng lễ chỉ ô mai xí muội
Những
thứ cô khi nhắc tới rất thèm.
Cô
bạn nhỏ trong khu vườn cổ tích
Trói
thằng tôi thề lãng tử độc hành
Đứng
dưới mưa tôi không hề cô độc
Bởi
bên mình còn có một giai nhân.
Để
tôi dạy cô trò chơi đếm lá
Yêu -
không yêu - chấp cô đếm ngàn lần
Kết
quả lần nào y chang chỉ một
Đừng
dỗi hờn khi tôi vô ý ăn gian.
Hoa
cúc trắng phải lòng cô tinh khiết
Mong
cô thề chưa để mắt đến ai
Để
tôi ước phải chi mình là gió
Áo
học trò theo bụi đỏ thả bay.
NGUYỄN AN BÌNH
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét