DẠI KHỜ THÁNG TƯ
Những cơn mưa trôi về ký ức
Tháng tư ngỡ ngàng
Nỗi nhớ miên man
Cây lúa trổ bông đợi mùa trĩu hạt
Mẹ chắt chiu từng hạt thóc trong thùng.
Tháng tư thắm như màu xanh nước biển
Cánh hải âu nghiêng chở nắng Hoàng Sa
Dân quê tôi quen vị biển mặn mà
Sóng dạt dào
Ghi dấu tích ngàn năm
Và còn mãi trong hình hài tháng năm
Đội Bắc Hải vẫn ngày đêm cai quản…
Tháng tư như có ai thầm hỏi
Tình yêu ơi!
Đến tự bao giờ?
Nghe trái tim âm vang từng nhịp
Dâng trọn tình cho Tổ quốc yêu thương.
Tháng tư còn chút gì vấn vương
Cánh thư chiều chở lời hẹn ước
Đi loanh quanh trên quãng đời xuôi ngược
Vẫn dại khờ
Trước màu áo trinh nguyên.
PHỐ CHIỀU
Chiều…
Con phố
dài hun hút
Dòng
người vội vã
Những
chiếc xe lao nhanh
Tìm về
chốn bình yên
Đôi
chân người gánh hàng rong mệt mỏi
Mắt
ngơ ngác nhìn về cuối phố.
Tia nắng
yếu ớt rơi trên đầu kẻ lữ thứ
Bỗng
nghe những sợi bạc dày hơn
Thời
gian âm thầm
Đuổi
thanh xuân đi mất
Những
vết phong trần
Còn đọng
trên mảnh vá cuộc đời.
Ngước
nhìn lên bầu trời
Thấy
những chiếc lá đùa với gió
Ước một
lần được trẻ lại
Để
nâng niu những ký ức vụn vỡ
Không
còn lạc mất
Hương
tình đầu bẽn lẽn tuổi đôi mươi.
Con phố
đợi ai buồn hiu hắt?
Ánh nắng
tắt lịm tự bao giờ?
Ngoài
kia ai đếm từng nỗi nhớ?
Mà sợi
buồn
Trói
chặt nỗi cô đơn.
LẠC VỀ PHÍA CÔ ĐƠN
Trải
những nỗi cô đơn ra đếm
Hỏi có
bao nhiêu ngày buồn?
Trong
những chuỗi ngày xa vời vợi
Tơ nhện
chùng chình treo mảnh nhớ chơi vơi.
Đôi
khi lạc loài miền cỏ dại
Phiến
ưu tư chất ngất hương say
Nhưng
không thể…
Bởi cuộc
đời gầy guộc
Bước
lãng du đợi một đóa môi mềm.
Và tơ
tưởng khi còn trong giấc mộng
Ánh mắt
trao nhau đã phai màu
Thôi!
Ta đừng trách nhau những điều chi nhỏ nhặt
Bởi
yêu thương nào không một lần lầm lỡ, thương đau.
Khi
lòng còn thương, còn nhớ, còn sầu…
Là còn
sống với tình yêu rất thật
Nếu
mai này dấu tình xa vạn kiếp
Ta vác
nỗi buồn rao bán khắp nhân gian.
Ta vẫn
sẽ đợi em…
Dưới
ánh trăng ngàn
Để kể
em nghe những chuyện đời ta bán…
Nguyễn Hoài Ân
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét