 |
Ảnh Internet |
LẠI QUA BẮC VÀM CỐNG
Sóng
dội vào lòng mình
Khi
qua Bắc Vàm Cống
Nước
đi thật vô tình
Ai
hát điệu Hoài Lang
Neo
tình ngun ngút gió
Lòng
buồn hơn tiếng đàn
Tím
trôi mùa hoa nở.
Vốc
một ngụm phù sa
Thấm
sâu lời châu thổ
Ngược
xuôi những chuyến phà
Biết
còn ai để nhớ.
Trên
sông Hậu sông Tiền
Bắc
ngang bao cầu mới
Mai
em về bên sông
Phà
đâu còn đón đợi.
Dòng
đời chảy miên man
Ngày
mai rồi sẽ khác
Hỏi
lòng có buồn không
Sông
dài làn sóng bạc?
Bắc Vàm Cống, 2/5/2019
EM VÀ NẮNG SÀI GÒN
Nắng
Sài Gòn trốn đâu rồi em nhỉ
Khi
tôi về chỉ thấy giọt mưa xanh
Rơi
trên áo ướt đôi lời mộng mị
Vương
mắt em buồn từng giọt long lanh.
Tôi
là kẻ mãi đi tìm giọt nắng
Nhớ
cái nắng hanh lá gọi chim về
Thương
cái nắng hồng tươi làn má thắm
Ngọt
cái nắng vàng trên tóc em nghe.
Tình
tôi gầy như cây khô tróc vỏ
Chút
nhựa thơm run rẩy mắt môi người
Đời
rất buồn ai sẻ chia hơi thở
Tiếng
chim hoang mất giọng hót lâu rồi.
Rồi
cũng lạc ở ngã năm ngã bảy
Ngã
nào – tôi – thấy nắng mênh mông
Chợt
dừng chân trước đèn xanh đèn đỏ
Nhấp
nháy hoài ai đứng lại mà trông?
Cà
phê đắng – ai còn ngồi trốn nắng
Quán
không tên không địa chỉ hẹn hò
Thì
đành vậy, ghế vẫn là ghế trống
Chổ
tôi ngồi – khuyết một dấu chấm thôi.
Màu
nắng cũ tôi tìm hoài không thấy
Thuở
yêu nhau ngực ấm vẫn chưa lìa
Đã
biệt tăm một khoảng trời ngút gió
Đâu
bóng em về thành vệt nắng khuya.
20/5/2019
CẦN THƠ NGÀY VỀ
Ngày về phượng đỏ bên sông
Nở trong tôi ký ức buồn miên man
Tháng năm, ve – nắng rộn ràng
Hoàng kim thuở ấy muộn màng tóc phai.
Ngày về ngọn nước chia hai
Chuyến phà lỗi hẹn – cuối ngày chiều lên
Sông hồ đánh mất tuổi tên
Hàng cây nghiêng nhớ mắt huyền ngày mưa.
Ngày về tìm bước chân xưa
Nghe hao hớt khúc giao mùa đã qua
Dấu hài một thuở chưa xa
Sao tôi ngóng mãi một tà áo bay.
Ngày về thương lắm bờ vai
Cầu treo mấy nhịp chở đầy chiêm bao
Tình buồn như lá mùa ngâu
Tôi thành mây trắng khơi sầu cố hương.
10/5/2019
Nguyễn An Bình
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét