BẤT CHỢT
TA
Bên nhau
buổi ấy đậm đà
Giọt
thương chan chứa mượt mà giọt yêu
Giờ ngồi
ngắm cánh đồng chiều
Chợt
quay quắt nhớ chợt đìu hiu ta!
GỌI NẮNG
HÈ SANG
Bỗng
nghe lòng chợt lạ
Cơn gió
vừa nhẹ lăn
Cây nhà
rung rinh lá
Mơn man
trên má nàng
Bỗng
nghe lòng chợt lạ
Giữa
trưa hè chiếc lá
Chuyển
đổi mất màu xanh
Nắng ươm
vàng xa quá
Bỗng
nghe lòng chợt lạ
Dòng
trôi nhiều dâu bể
Lẽo đẽo
vướng chân chùn
Nghe cựa
mình giun dế
Võng
thềm nay thầm lặng
Gió
ngoài đồng gợn sóng
Rau sau
nhà thủ thỉ
Nắng về
mau nắng ơi!
7.2019
BIỂN VÀ
TA
Chiều
mon men trước biển
Nhìn
sóng dập dềnh trôi
An nhiên
ta nhoẻn miệng
Giữa bao
người đùa vui.
6.2019
CON
ĐƯỜNG TUỔI THƠ
Cây
đường làng cành đung đưa theo gió
Tuổi thơ
xưa vương níu rộn lối về
Hàng
phượng hồng rực nở vọng tiếng ve
Tà áo
trắng thướt tha thời nông nổi
Con
đường vướng kí ức dài thêm tuổi
Chẳng dễ
quên những ngày nắng chang chang
Rủ rê
nhau bắt ốc tận cuối làng
Cuộc
chọi dế bây giờ còn đâu nữa
Con
đường vàng nắng trưa hè đổ lửa
Ngai
ngái mùi rơm rạ thoảng gần xa
Đồng gặt
xong lại nhớ cánh diều xưa
Lòng
chùng nghe lũ ve sầu hòa tấu
Con
đường làng nửa đời còn lưu dấu
Mây cuối
trời lơ đãng cứ trôi xuôi
Hoàng
hôn về giấu kín tuổi thơ tôi
Phượng
rơi thắm nỗi riêng hằng tô đậm.
6.2019
BÚT
NGHIÊNG
Nhìn nét
trăng gầy
Thoảng
hương hoa bụt
Gió vừa
ngang đây
Ta vội
nghiêng bút.
6.2019
Nguyễn Thị Hồng Đào
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét