Đêm
quỳnh nở
đêm và em
đóa quỳnh khuya lăn lóc hương tà
anh ngồi ngắm từng cánh hoa
run như thuở trời vừa cập rét
từng cánh phơi mỏng tanh trinh tiết
trong trắng quá!
ngọc ngà, ôi! cũng quá!
em là chúa của muôn loài dân giả
dại khờ chi khoe nhụy giữa đêm tàn
anh rót đầy hân hoan đêm quỳnh nở
gục đầu vào nỗi nhớ
hết một đêm,
chết một đêm
em thân xác nhủn mềm
treo ủ dột trên cành rạng sáng
Sấp ngửa
Người ta bỗng hóa mình ta
Sấp tình yêu lại ngửa ra vợ chồng
Chấp tay vái cái hư không
Nửa may nửa rủi mở lòng từ bi
Sấp mùa ngả bóng tà huy
Ngửa bàn tay trắng có gì mà đau
Mây trôi chiều cũng bạc màu
Đời trôi người cũng bạc đầu… thế thôi!
Sấp trăng đi giữa ba mươi
Ngửa vành nôi mẹ khóc cười ơn thiêng
Đêm nghèo mơ giấc bình yên
Phận nghèo mua được mấy phiên chợ đời
Cây thành nhân nở giữa trời
Hoa lây lất rụng hương thời gian bay
Ai đong năm tháng mà đầy
Ai gieo xuân sớm đợi ngày hái đông
Cầu cho cây phúc làm đòng
Cây duyên ngậm sữa, cây lòng thanh tao
Chơi trò sấp ngửa ra sao?
Nhắc nhớ
Đừng trôi tuột những sớm mai
đừng chì chiết những ngày dài rỗng không
tiếng xưa xẻ nửa tiếng lòng
tịnh yên nhắc nhớ đèo bòng mà chi...
Nguyễn Bá Hòa
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét