Bóng trăng
Ta thấy em
Đêm nằm không đắp chăn
Ta mơ tay ta là gió
Ta thấy em đi trong
mưa
Những hạt mưa toài qua gáy
Những sợi tóc yếu đuối không đủ che bờ vai
Ta mơ tay ta là mưa
Tỉnh dậy ta ra bờ hồ
Ea Kao
Thấy bóng trăng tan
trong nước
Ngỡ bóng em
Ta choàng tay vớt
Tay cầm tay ta
Nghe đôi tay rạo rực.
Thấu buốt
Tặng TBB
Đêm ấy, em nằm ở
góc sân cỏ mật
Giận hờn tôi
nghiêng đổ ánh trăng vàng
Hơi thở em ngọt
màu xanh hoa trái
Thơm đâu đây lảo
đảo mấy dặm đàng
Căn nhà ta giờ đây
xa lạ quá
Gương mặt ấu thơ
ai quét lọ đen rồi
Trăng nằm vắt qua
hàng rào cong vẹo
Ta tựa vào đau
nhói nửa bờ vai
Chẳng còn bóng em
ngồi sau khung cửa
Vá chiếc áo xanh
sổ chỉ đường tà
Tay đắm đuối
pha cho tôi cốc sữa
Vị ngọt môi chát
đắng tháng năm qua
Ngoái lại nhìn nhà
ta lần nữa, rồi thôi
Mùa đông hiếm hoi
Cành
vàng rơi gãy
Rưng rức buồn vui
thả vào mây xám
Cho đất trời thấu buốt hộ dùm tôi.
Một mai
Một mai kia, ngoài
ngã tư ngoái lại
Mái tóc dài lốm
đốm ngắn bờ vai
Lặng lẽ anh phía
bờ rìa đèn đỏ
Kìa đèn vàng em
níu bước theo ai
Một mai rồi, em
kinh kỳ xa mãi
Chiều không nhau
xám ngắt đám mây bay
Thương sắc áo thả
vàng trong gió buốt
Anh dừng chân ngoái chạnh lạnh heo may
Một mai nữa, cô
gái ơi, em hỡi
Cơn mơ buồn như mảnh vỡ thời gian
Anh xâu chuỗi như lệ em ngày ấy
Choàng qua thân làm báu vật bảo tàng.
Bùi Minh Vũ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét