Mùa thu tình yêu
cao nguyên
Mùa
thu về trên mảnh đất miền tây Hà Giang
đỉnh
Chiêu Lầu Thi Tây Côn Lĩnh
nắm
tay nhau bước vào vườn mây thu rực rỡ
chốn
bồng lai tiên cảnh hay sương khói mộng mơ nhẹ thấm vào hồn ai?
kỳ
diệu thổn thức từng nhịp đập con tim
khát
khao trải lòng mơn man theo từng sợi gió
dập
dờn ôm trọn đỉnh núi thơ
Cô
gái mím môi mềm mại nếm từng giọt sương mai ngọt lịm theo từng cánh lá rơi
chất
chứa không gian tinh trong
để
tâm hồn ướt mềm
như
nước thiêng chảy ra từ núi mẹ
tưới
lên miền non cao
nẩy
nở thức tỉnh bung xòe tình yêu thiếu nữ
Mùa
thu về bên núi vẫn phảng phất những bông hoa rừng tinh khôi
hương
thơm tỏa ngát thung sâu
như
thể men tình đang lững lờ ngưng đọng
thấm
quyện nhào nặn sợi bột tâm hồn
của
chàng trai cô gái trong trẻo miền sơn cước
đẹp
như lời ước nguyện
em
thương anh cho đến khi nào dòng sông trôi ngừng chảy
anh
yêu em cho đến khi nào núi kia ngả lưng nằm
thu
đến rồi em ơi
thu
đến rồi anh ơi
Ta
trao nhau men tình nồng ấm qua từng tiếng nhạc kèn lá
anh
thổi em nghe
tiếng
nhạc kèn bay lượn qua thung lũng tình yêu
lặng
lẽ
tiếng
kèn anh bay mãi như chim liệng cánh
tiếng
kèn em e thẹn như hoa rừng chớm nở
rồi
bất chợt kèn anh hòa vào nhạc tình em
Và
mua thu rực rỡ
lá
vàng nhuộm núi đồi
yêu
nhau nhé
ngàn
năm.
Tình người cây đất
Mưa
giông đổ nước sầu bi
Đất
rều ứa nặng thảm bì đau thương
Bao
năm chung sống ngát hương
Tình
người cây đất vấn vương ngọt mềm
Mưa
giông chia cắt tình êm
Đất
buông bùn thẫm xói thềm hoang vu
Cây
nghiêng đứt rễ đêm mù
Tình
người cây đất giã từ ngàn năm
Nước
dâng nổi sóng dữ dằn
Đất
cây hóa lũ cội cằn chia xa
Lòng
người đau đớn cắt da
Trông
cây lở đất lệ nhòa hư vô
Sự
sống quặn thắt xô bồ
Lũ
giông nhào nặn âu lo sóng đời
Kiếp
người tựa khúc sông trôi
Khúc
êm đềm chảy khúc sôi thác trào
Tình
người cây đất lớn lao
Gội
về tiềm thức ngọt ngào vươn lên
Trao
nhau sợi nắng êm đềm
Sợi
thương sợi đỡ nẩy mềm sợi tin.
Cầu treo em yêu
Chiếc
cầu treo nhỏ bé
Em
đi học mây sương
Sải
tà áo yêu thương
Choàng
mặc em lặng lẽ
Cây
cầu tựa bồng lai
Êm
đềm mờ khói ảnh
Áng
mây sương lấp lánh
Tưới
mát hồn em say
Líu
lo chim reo hót
Ven
bờ suối cỏ non
Nước
trong chảy đá mòn
Cá
tung tăng mớm bọt
Cầu
soi bóng dây cung
In
sâu lòng suối mát
Xa
xa rừng bát ngát
Hương
hoa tỏa thơm lừng
Câu
treo em yêu mãi
Nối
bờ nhịp tương lai
Em
đi học miệt mài
Đắp
xây tri thức mới.
Về thăm Phú Quốc
Về
thăm Phú Quốc mê say
Nghiêng
nghiêng giọt nắng gió lay cỏ mềm
Rừng
xanh thơm ngát êm đềm
Biển
reo sóng vỗ bên thềm đảo xinh
Ngọt
ngào thành phố lung linh
Từ
nơi địa ngục chuyển mình vươn lên
Nhà
cao lầu ốc điện đèn
Nhiều
khu công nghiệp nối liền dựng xây
Resort
thấp thoáng sương mây
Hào
hoa thanh nhã đong đầy yêu thương
Công
viên nước thú miệt vườn
Vui
chơi thỏa thích vấn vương sóng tình.
Nguyễn
Đức Tình
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét