TÌNH MẸ MÊNH MÔNG
Tay gầy sạm nắng
Vất vả đong đầy
Mẹ bán lưng cho
trời, bán mặt cho đất
In hằn đuôi mắt
dấu thời gian
Mẹ tôi gánh cả một
đời lầm than
Khắp phố chợ, đồng
chiêm nắng cháy
Đổi bát cơm đầy,
tấm áo cho con
Sớm chiều mưa nắng
Dáng mẹ héo hon
Mái đầu xanh giờ
sương bụi mù phủ bạc
Mẹ chắt chiu…ươm
đời con trọn ước mơ hồng
Ôi! Lòng mẹ như
biển cả mênh mông
Khúc hát ru con
mênh mang ngàn nỗi nhớ!
Vu Lan về
Mẹ ơi! Con nghe
lòng trăn trở
Mưa ngâu tháng Bẩy
hay nước mắt lưng tròng
Con ray rứt bóng
mẹ đã khuất xa
Đây nén hương trầm
ngan ngát nở hoa
Con thành tâm thắp
nỗi lòng dâng lên mẹ
Dù thời gian năm
tháng sẽ phôi pha
Nhưng công dưỡng
dục muôn đời con ghi khắc.
THU HỒNG
Thu hồng trong mắt
em
Long lanh giọt
sương mềm
Hương lơi vàng hoa
cúc
Chim gọi bầy nắng
lên
Thu hồng vương tóc
em
Chơi vơi màù nắng
nhẹ
Mơn man làn gío
khẽ
Hương tình ngát
dịu êm
Thu hồng thắm môi
em
Vấn vương chiều lá
đổ
Nụ hôn đầu bỡ ngỡ
Thầm thì lời trao
duyên
Thu hồng chạm bên
hiên
Dáng em nét ngoan
hiền
Xinh tươi màu áo
cưới
Dịu dàng phút thần
tiên.
CHIỀU HÈ
Chiều nghiêng bóng
ngả bên dôì
Nhớ thời thơ âú
vui chơi chốn này
Năm, mười… bắt
bướm, nhẩy dây
Con ve sầu hát ru
say áng chiều
Chơi vơi gió níu
cánh diều
Mênh mang sáo vọng
dặt dìu tiếng thơ
Triền đê thảm cỏ
xanh mơ
Gío lay phượng
ngát ngẩn ngơ lối về.
Nhật Quang
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét