CHẦM CHẬM… CHIỀU ƠI CHIỀU
Chầm chậm…
Chiều ơi chiều!
Không gian hình như trống vắng
Mây ngàn năm nhuộm trắng trời xanh
Biển ngàn năm hát khúc tự tình, rào rạt…
Chầm chậm…
Chiều ơi chiều!
Dấu chân nào trên cát
Đôi hàng sóng sánh
Bóng ngã nhoài tím rịm, liêu xiêu…
Chiều ơi chiều, chầm chậm!
Hàng dương già tỉ tê lời xanh thẫm
Nước thủy triều dâng khúc trường ca
Mùa xuân chinh chiến đi qua
Em trở về hoàng hôn phai màu tóc
Biển thổi qua đời em tuổi thơ lồng lộng
Cả một đời bỏ biển tha phương
Góp gom thành công và thất bại
Về trước biển nghe sóng trời cuộn chảy
Những dọc ngang khắc khoải sôi trào
Biển dạy em biết nâng người theo sóng
Xoải cánh tay bơi ngược dòng tất bật
Biết yêu thương những đớn đau người
Khúc hát biển tuyệt vời
(Mà thuở bé thơ em nào hiểu thấu!)
Lòng mẹ hiền sánh với biển xanh
Ngọn sóng chênh vênh úp trọn lỗi lầm
Cho con lớn lên dào dạt
Biển nhận hết ăn năn vào lòng sâu bãi cạn
Hài lòng thở nhịp trăm năm!
Chiều ơi chiều! Chầm chậm
Sóng xô quanh…
MƯA
Nỗi sầu nhân thế theo mưa
Lặng rơi chặt hạt như vừa đánh rơi
Sông Ngân dội xuống nửa vời
Tiếng mưa tấu khúc không lời, biệt ly…
Mưa không còn chỗ để đi
Dấu chân xóa hết những gì thân quen
Mưa rơi xuống, buồn dâng lên!
Bập bòng bong bóng thênh thênh bềnh bồng…
Căm căm tắt tạnh lửa lòng
Mưa rơi hết những niềm trong nỗi ngoài
Mưa dâng quá khứ tràn đầy
Mưa từ tâm khảm buốt ngoài thịt da…
Nỗi sầu nhân thế tan ra
Trăm ngàn sợi mỏng phồi hòa chung riêng
Màu mưa trắng xóa một miền
Cho tôi nghe khúc nhạc tiên dịu dàng…
HAI SẮC HOA DÂNG MẸ
Ngày xuân người cũ tìm quê
Như con chim én tìm về trời xuân
Tần ngần chậm bước bâng khuâng…
Cây xưa tán cũ, cội gần mà xa!
Ngõ quê vắng bóng mẹ già
Xuân này con biết mua hoa màu gì?
Hoa hồng trắng, lá xanh rì…
Rung rinh trong những lời gì nhớ thương
Câu ca chất chứa luân thường
Mẹ về ấm gió cố hương, mát lòng
Mai vàng vẫy nắng tầng không
Cội xưa nẩy lộc, bến sông vặn mình
Con đi giữa những yên bình
Hồn quê thơ thới rộng thinh cõi lòng
Bóng mẹ hiền ở đầu sông…
LÂM TRÚC
_________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét