GIỚI THIỆU TÁC GIẢ - CỘNG TÁC VIÊN BÔNG TRÀM
CHÂU THẠCH
Họ và tên thật: Trương văn Trạn. Sinh năm: 1943. Quê quán: Quảng Nam.
Hiện trú: 75 Phan kế Bính, Thuận Phước, Đà Nẵng.
Quá trình sáng tác: Khởi viết trên các website văn học nghệ thuật. Hiện nay đăng sáng tác thơ và cảm
nhân thơ trên nhiều website trong và ngoài nước.
CHÙM THƠ TIÊU BIỂU
TÌNH TỰ
Hãy nhìn lên khoảng cao đi anh
Có những ngôi sao rơi rất nhanh
Ánh sáng vèo qua về đất lạnh
Bóng đêm vụt lấp kín trời xanh
Mỗi vì tinh tú tan trên ấy
Một khối tình yêu vỡ dưới trần
Chắc sẽ chia ly nhiều biết mấy
Lòng em cảm thấy cứ phân vân.
Lòng em cảm thấy cứ phân vân
Băng thạch hằng hà trên dải Ngân
Nếu rụng điềm sầu đi mãi miết
Thì sa dòng lệ cứ vô ngần
Biết bao ước hẹn mà ly cách
Sẽ lắm phủ phàng đến rẽ phân
Lạnh lắm anh ơi ngồi xích lại
Và lau nước mắt cứ tuôn dần.
EM NHAN BIỀU
Gió tự Nhan Biều* gió thổi qua
Thơm hương hoa cúc hương hoa cà
Thuyền ai tách bến ngang sông Thạch
Áo trắng ai ngồi chung với hoa
Ai đã qua sông để đến trường
Và ai giăng ánh mắt tơ vương
Ai nghiêng vành nón che khuôn mặt
Để cả hồn tôi ngập nhớ thương.
Chợ tỉnh em ôm cặp dạo quanh
Cho tôi quay gót cũng không đành
Lần theo guốc mộc quên giờ học
Quên cả chiều buông xuống Cổ Thành.
Thuở ấy trong tôi bóng tịch liêu
Em mang qua nắng bãi Nhan Biều
Đem qua hết thảy màu xanh ngọc
Cho biếc hồn tôi một chữ yêu.
Rồi một ngày kia rất hãi hùng
Lửa về theo hạ vượt qua sông
Tôi đi biền biệt theo chinh chiến
Em đến rừng thiêng đón gió đông.
Tàn cuộc binh đao tôi trở về
Tin buồn, đâu đó chốn sơn khê
Em nằm ở lại nghe mưa gió
Để hết tim tôi nhớ não nề.
Tôi vẫn thường hay đến bến sông
Chờ em mòn mỏi tháng năm ròng
Bên kia “sương khói mờ nhân ảnh”
Em sắp về chưa hay vẫn không?
LÀ XIN MỘT KIẾP LÀM THƠ
Thà như viên sỏi bên đường
Thà như cọng cỏ trên tường rêu xanh
Thà như bóng nước mong manh
Thà như trái nhỏ trên cành đong đưa.
Thà như một thoáng cơn mưa
Thà như mây trắng sáng trưa phiêu bồng
Thà như một khoảng trời trong
Thà như mặt biển mênh mông sóng cồn.
Thà như chẳng có linh hồn
Làm bông hoa nở cho tròn tốt tươi
Còn hơn nhận kiếp con người
Ngồi bên vực thẳm khóc cười trăm năm!
Xin cho làm kiếp com tằm
Nhả ra óng ánh đêm rằm sợi trăng
Xin cho làm ánh sao băng
Lóe lên một chớp hoa đăng giữa trời.
Xin cho làm gió rong chơi
Vòng quanh nhân loại nhìn đời trần gian
Xin cho làm suối trăng vàng
Tháng ngày reo giữa đại ngàn mộng mơ.
Là xin một kiếp làm thơ
Đem thân quyến luyến bến bờ vô biên
Hồn đi trên vạn con thuyền
Phiêu du cho đến tận miền yêu thương.
Một mai đến cuối con đường
Tình thơ vẫn giữa vô thường ái ân.
–––––
* Nhan Biều: Một làng bờ bắc sông Thạch Hãn bên Cổ Thành Quảng
Trị.
CHÂU THẠCH (tác giả giữ bản quyền)
_________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét