NÓI LỐI
Con mong ra trường về
quê rạo rực
Trả
nghĩa ơn bao công sức nuôi mình
Ấp
ủ đời từ hạt cơm bát nước
Những
giọt mồ hôi tích tụ nên hình…
VỌNG CỔ
Câu 1: Mẹ ơi! Ở đây ngồi học bài mà con luôn bồn chồn
trong dạ, mong sớm ra trường mang về kiến thức để trả công ai đã vun sức
nuôi... mình. Chốn nghìn năm e ấp bóng hình. Nơi mình nghèo mà lòng ai cũng ngọt, dịu dàng
như bọt cá bọt lươn. Hết tuổi học
trò rời xứ tha hương, mang nỗi nhớ thương lên giảng đường đại học. Phương trời
xa bộn bề khó nhọc, con canh cánh bên lòng tình quê hương đất nước.
Câu 2: Chân tái tê dặm trường tuyết đổ, môi lạnh căm
mắt đăm đắm vọng về. Nhớ bờ tre xao xác dưới trăng thề. Nhớ tuổi thơ con đường
đến lớp kỷ niệm tràn đầy bên mái trường xưa. Nhớ tháng ngày cha gội nắng dầm
mưa, sợ con lạc lối giữa đường thất học.
Đau đáu lòng con bao cơn trằn trọc, ở xứ người mà nghe kẽo kẹt võng mẹ ầu ơi!
NÓI LỐI
Lòng con vẫn mãi nôn nao
mong đợi,
Góp
đức tài làm lợi cho quê hương.
Xứ
sở cưu mang từng mùa khôn lớn,
Ai
ra đi cũng mong muốn trở về.
VỌNG CỔ
Câu 5: Đất khách xa xôi thế mà ở đây mỗi sáng mỗi trưa
mỗi chiều mỗi tối, ngoài sách vở ra con chỉ còn biết nhớ quê… nhà. Muôn triệu
dân ta ánh mắt hiền hoà. Lấp lánh tim con nhập nhòa dáng ngọc, đất hữu tình
mình mộc mạc dễ yêu. Xa cách quê thờ
thẩn nhớ nhiều, con sẽ về ngắm lại dòng sông tuổi nhỏ.
Ngắm những vạt rừng thiêng ở đó, quê ngoại yêu thương cuối đất cùng trời.
Câu 6: Đời nhọc nhằn mới cám cảnh mộng mơ, sống gian
khó ra đi mới nhớ về da diết. Thuở võ vàng cha chèo ghe mải miết, xuống Cà Mau
vùng xa xôi biêng biếc. Giờ ở đó xe cộ qua nhau không đếm hết, câu vang ca đã đến
tận chân rừng.
Nên con mong ra
trường lòng nao nức
Để trả nghĩa ơn ngọn rau tấc đất.
Như cha mẹ nặng tình xứ sở quê hương…
THÀNH NAM
______________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét