CHIỀU TÍM BÂNG KHUÂNG
Về lối xưa, nhìn bằng lăng tím rụng
Bờ vai gầy nghiêng vạt tóc em thơm
Hoa vương nhẹ dấu chân buồn nhạt nắng
Phố lặng thầm tím cả bóng hoàng hôn
Em hay nói, em rất yêu màu tím
Tím u hoài, man mác buổi chiều trôi
Tím thủy chung, tím bồi hồi, nhung nhớ
Nụ hôn đầu còn vương ngát bờ môi
Ôm ký ức nhạt phai theo năm tháng
Đáy tim buồn chạm thổn thức xa xăm
Mơ dáng ai? chập chờn ru giấc mộng...
Mùa Hạ buồn nhuộm tím đến trăm năm.
CHỈ LÀ TRONG MƠ
Gặp em nửa giấc mơ... đời
Tình trong cõi mộng... vợi vời thiên thu
Gặp em trong giấc mộng du
Mênh mang như giọt buồn từ chiêm bao...
Ngẩn ngơ - ngơ ngẩn chốn nào?
Sóng xô tình đắm dạt vào bến mê
Buồn...chiều nhắp cạn tái tê
Mưa vương ngõ vắng đường về bóng côi
Nghe đêm trăng vỡ bồi hồi...
Trăm năm lỗi hẹn, đắng lời yêu đương.
DẠ KHÚC BUỒN
Lơi rơi cánh lá úa mềm
Nhạt phai chút nắng bên thềm hắt hiu
Vội vàng níu chút hương yêu
Gió nghiêng ngả gió xô chiều đi hoang
Giọt buồn rơi chạm mênh mang
Chơ vơ lối mộng...miên man, gập ghềnh
Đường tình trượt gót chông chênh
Lấm lem em bước lênh đênh, mịt mờ
Chập chờn trong mộng hoang mơ...
Phòng côi một trái tim hờ, lặng câm
Đêm ngu ngơ, bóng âm thầm
Mắt mòn mỏi đợi đêm trầm lệ rơi.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét