Nhẹ nhàng thôi, nước mắt
Ngập ngừng chảy vào trong
Tình đâu? Mà thưa nhặt
Mười năm cánh bên lòng
Long đong rồi cũng đến
Tuổi nào nước mắt xuôi
Bâng quơ ừ, số mệnh
Theo vận đời nổi trôi
Nhẹ nhàng thôi, gót nhỏ
Lặng lẽ bước vào anh
Lời yêu chưa kịp ngỏ
Rớt từng giọt long lanh...
Cám ơn rồi, nước mắt
Trôi nhọc nhằn đắng cay
Tình xưa giờ quay quắt
Ơi một thời đắm say
Về nơi giấu tuổi của
mình
Em chở cá qua cầu Hòa Phú
Dốc cầu cong trên bến đò xưa
Dòng sông Lũy đục dòng, tràn lũ
Lợn cợn chiều, đâu tiếng đò đưa?
Anh về quê, mà như khách lạ
Lạc nhà em, luẩn quẩn tìm đâu?
Nghe xao xác, bến chiều, chợ cá
Con nước rong, chảy xiết qua cầu
Hàng phi lao, giật mình đau đáu
Bao nhiêu năm vẫn cứ rì rào
Chỉ có hàng dừa xuôi tàu, già lão
Cũng như anh, khắc khoải, hanh hao
Chợ tan, không kịp vén tóc xòa
Em ơi! Mình đâu còn trẻ nữa
Gió nam non, thổi từ phía cửa
Dưới chân cầu, trôi nổi phù hoa ...
Giọt nắng bên thềm
Sẽ sàng, giọt nắng liêu trai
Rơi trên ngực áo của ai bên thềm
Trinh nguyên vầng trắng ngọt mềm
Hoang sơ góc cạnh, dịu êm tơ trời
Chiều xanh
Góc khuất
Mờ cong
Bốn mươi năm
Lặng lẽ chìm trôi
Trong vòng sống
Dẫu biết
Trên đầu tràn gió lộng
Chợt chiều xanh
Em đến
Lặng thầm...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét