KHÚC RU HOÀNG
HÔN
Chỉ
muốn là nàng ngốc
Tung
tẩy mấy vần thơ
Bâng
khuâng bến dại khờ
Chờ
thuyền xa cặp bến
Sóng
biển anh bồng bềnh
Cát
bờ em mãi đợi
Hàng
dương đứng chờ nắng
Biển
chiều chừng đơn côi
Đò
em sắp lượt rồi
Cùng
với khách sang sông
Anh
nghe có động lòng
Hay
giả vờ không biết
Đêm
từng đêm gối chiếc
Mong
ấm một vòng tay
Dù
dõi theo từng ngày
Anh
lặng thầm mong ước
Nếu
một mai người rước
Em
bằng lễ tơ hồng
Anh
có tiếc thật không
Hay
cho là phải đến
Thuyền
đây luôn cần bến
Neo
lại lúc hoàng hôn
Bến
kia mãi dùng dằng
MIỀN NHỚ
Ta
muốn tìm về một nơi miền nhớ
Có
nắng ban trưa bắt dế giữa đồng
Có
đám trâu đàn ung dung gặm cỏ
Có
tiếng hò reo bọn nhỏ thả diều
Ta
muốn tìm về một nơi miền nhớ
Có
bướm vàng hoa mướp trêu đùa
Có
nón nghiêng che cô bé dại khờ
Có
hàng dậu thưa hẹn hò sớm tối
Ta
muốn tìm về một nơi miền nhớ
Có
bãi dâu xanh nong tầm ăn lá
Có
tuổi hồn nhiên trong trắng ngây thơ
Có
tiếng ve kêu rả rích gọi hè
Ta
muốn tìm về một nơi miền nhớ
Có
cái nắm tay rụt rè trườn trượt
Có
bước chân ai những tối hẹn hò
Có
dáng thẩn thờ người tiễn người xa
Ta
muốn tìm về một nơi miền nhớ
Có
trái đầu mùa trao tay thầm kín
Có
ngọn tre cong là đà trước gió
Có
nụ thơm ai e dè nông nỗi
Có
cả một thời để thương để nhớ
Để
bây giờ nuối tiếc thuở ấu thơ.
Diên
Phú 4.2019
TÂM SỰ CÙNG
SÓNG
Trước
biển ta ngàn lần cô độc
Sóng
ngoài kia dẫu có bạc đầu
Chở
được chút nỗi niềm theo gió
Cánh
buồm ngơ ngác sẽ về đâu.
Nha Trang 11.2018
Nguyễn Thị Hồng Đào
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét